1. Nguyên nhân và tập tính gây hại của chuột
- Theo khảo sát, chỉ trong 1 năm, một
cặp chuột sinh ra cả một bầy đàn con, cháu, chắt, chít cộng lại có thể tới
15.552 con! Nguyên do là chuột phát dục nhanh, số lần đẻ nhiều, thời gian mỗi lứa
đẻ ngắn, số con mỗi lần đẻ đông. Ở điều kiện bình thường, chuột loại có thân
hình tương đối nhỏ, có thể đẻ 2 – 8 lứa/năm; 20 ngày tuổi là mở mắt là có thể
rời mẹ để sống độc lập. Và chuột 2 – 3 tháng tuổi là có thể bắt đầu mang thai
(bầu). Chuột là loài gặm nhấm. Chúng có thói quen gặm nhấm mọi thứ cây trồng, đồ
dùng trong nhà ở bất cứ nơi nào nó cư trú, hoạt động. Đó là vì răng cửa chuột
không ngừng mọc dài ra. Người ta thí nghiệm, đo đạc thì thấy rằng, mỗi năm răng
cửa trên của chuột có thể dài ra trung bình 114,3 mm; còn răng cửa dưới dài ra
trung bình 1.146,1mm. Cứ đà ấy, con chuột sẽ chết vì không sao ăn uống được. Nếu
chỉ đào hang, rũi đất, nhấm hạt ngũ cốc dù răng có mài mòn đáng kể vẫn không
triệt tiêu được tốc độ dài ra của răng cửa ấy. Vậy chuột phải gặm nhấm. Về lượng
đồ ăn, mỗi con chuột ăn trong một ngày có thể hết số thức ăn nặng bằng cơ thể của
nó. Chúng vừa ăn vừa phá, thậm chí phá hoại còn lớn hơn ăn gấp trăm lần.
-
Chuột là loài rất thông minh và di chuyển, kiếm ăn theo đàn. Chuột có thể
đi xa từ 1 – 2 km để kiếm ăn. Trong đàn một con sẽ thử thức ăn nếu không có vấn
đề thì cả đàn mới ăn. Do vậy, với tập tính này nên sử dụng loại thuốc gây chết
từ từ với cơ chế chống đông máu sẽ làm chuột cồn cào như bị đói kích thích chuột
ăn mồi càng nhiều hơn sau 2 – 5 ngày chuột mới chết, các con khác trong đàn
không nghi ngờ sẽ ăn theo. Không nên sử dụng các loại thuốc gây chết ngay.
- Chuột luôn di chuyển theo đường cố
định và đánh dấu đường đi. Vì vậy, cần rải bả gần đường đi của chuột sẽ tăng hiệu
quả của bả tránh lãng phí mồi.
2. Biện pháp phòng trừ
Hiện nay, biện pháp chủ yếu của nông dân là
quây nilon chắn chuột, đánh bả hóa học, tuy nhiên hiệu quả còn hạn chế. Để nâng
cao hiệu quả phòng trừ cần áp dụng một số biện pháp sau:
-
Biện pháp canh tác: Phát quang bờ, bụi
rậm, gò đống,... làm mất nơi cư trú của chuột đặc biệt ở những ruộng bỏ hoang,
gần làng, khu công nghiệp, khu nghĩa trang,... thường xuyên bị chuột gây hại
nặng.
-
Biện pháp thủ công: Đào hang, đổ nước, hun khói, xông hơi bằng đất đèn, soi
đèn, săn đuổi, ... chú ý không làm hư hại bờ vùng, bờ thửa, các công trình thuỷ
lợi. Dùng các loại bẫy cặp (bẫy bán nguyệt), bẫy lồng sập, bẫy dính, sử dụng
các loại mồi thích hợp như thóc mộng, khoai
lang, sắn tươi, ngô, cua, cá,... đặt bẫy ở gần đường đi của chuột, đặt cả ngoài
đồng, trong nhà, trong kho tàng.
-
Biện pháp sinh học: Sử dụng thiên địch của chuột để diệt chuột như duy
trì và phát triển đàn mèo, chó; bảo vệ các loài trăn, rắn, chim cú…
-
Biện pháp hóa học:
Sử dụng các loại thuốc diệt chuột trong danh
mục được phép sử dụng trong nông nghiệp của Bộ NN-PTNT với cơ chế chống đông
máu như: Racumin0.75TP, killmou 2.5DP, Rat-K 2%D, CAT 0,25WP… ưu tiên sử dụng
các loại thuốc ít độc hại với môi trường. Trộn với lúa mầm hoặc cám thực
phẩm, tôm, cua cá… Đặt mồi trộn ở bờ ruộng nơi gần hang hoặc gần
đường đi của chuột, trên bờ mương, chân đê, bờ ruộng để diệt chuột rải thử ít một hôm sau kiểm tra thấy
chỗ nào chuột ăn nhiều thì rải tập trung vào điểm đó. Nơi đặt bả phải cách xa nguồn nước sinh hoạt, xa các bãi chăn
thả gia súc, gia cầm. Đặt bả vào chiều tối và sáng sớm, hôm sau phải thu nhặt
bả thừa và xác chuột chết đem chôn.
Lưu ý: Khác với dịch hại
khác, việc tổ chức diệt chuột cần phải đồng loạt trong cả khu vực lớn, trong cả
khu dân cư khu công nghiệp ngoài đồng ruộng, nếu chỉ diệt ở diện tích nhỏ thì
sau một thời gian ngắn chuột ở khu vực xung quanh lại di chuyển tới sinh sôi nảy
nở và tiếp tục gây hại. Diệt chuột cần tiến hành trong thời gian dài và tập
trung vào các cao điểm như: thời điểm thứ nhất tháng 11 - 12 chuẩn bị rét thức
ăn khan khiếm chuột đang phải gặm rễ củ của cây cỏ để ăn tích lũy dinh dưỡng chống
chọi với rét. Thời điểm 2 khi đổ nước ải chuột thiếu nước trú ngụ phải di chuyển
lên chỗ cao ráo và khi lúa đẻ nhánh rộ. Ngoài ra, trong cả vụ tùy mức độ gây hại
có thể rải bổ sung thêm.
Tác giả : Ks. Lại Thị Trung