MỘT SỐ GIẢI PHÁP CHUYỂN ĐỔI CƠ CẤU CÂY TRỒNG PHỤC VỤ TÁI CƠ CẤU NGÀNH NÔNG NGHIỆP
Những thách thức đang đặt ra
Trong thời
gian qua, sản xuất nông nghiệp không gắn với thị trường, sản phẩm làm ra chủ
yếu theo hướng tự phát không gắn với nhu cầu thị trường, nên tình trạng phổ
biến “ được mùa rớt giá “ vần diễn ra ở tất cả các loại nông sản, làm cho thu
nhập của người dân bấp bênh không ổn định.
Hiệu quả của
sản xuất nông nghiệp thấp, đơn cử như sản xuất lúa, với giá thóc ở mức bình
quân khoảng 5.500 – 6.000đ/kg, năng suất đạt 13 tấn/ha/năm, thì giá trị sản
lượng trên 1 ha cả năm mới đạt xung quanh 71 triệu đồng, trừ đi chi phí đầu tư,
người dân cùng lắm là hoà, hiệu quả rất thấp. Nếu không đuợc cải thiện sẽ dẫn
tới tình trạng nông dân không thiết tha với sản xuất nông nghiệp nói chung, cây
lúa nói riêng.
Việc sử dụng
các quĩ đất hiện có, như đất bãi bồi ven sông, đất cát cao nội đồng, đất chuyên
sản xuất lúa cũng chưa hiệu quả, do chưa gắn với thế mạnh của từng vùng, chưa
được quy hoạch thành vùng chuyên canh gắn với tiêu thụ sản phẩm, nên hiệu quả
sử dụng đất còn rất thấp.
Mặt khác cơ
cấu cây trồng cũng còn bất cập do chưa xác định đuợc cây trồng chủ lực (có lợi
thế so sánh) để làm hàng hoá gắn với thương hiệu riêng nên định hướng cho thị
trường còn lúng túng. Mặt khác sự mất cân đối giữa các nhóm cây trồng như lúa –
ngô - khoai lang - khoai tây... cũng chưa hợp lý nên dẫn tới sản phẩm có nhu
cầu thì không sản xuất và ngược lại sản phẩm sản xuất lại không có nhu cầu, như
nhu cầu về ngô, đậu tương cho chế biến thức ăn gia súc.
Cơ sở vật chất
phục vụ cho khâu sơ chế, chế biến sau thu hoạch còn thiếu và yếu nên ảnh hướng
rất lớn đến chất lượng hàng nông sản, nhất là các cây trồng thu hoạch vào các
tháng mưa, ẩm độ không khí cao rất dễ gây mốc thối.
Tập quán canh
tác của người dân, quen sản xuất theo hướng tự cấp, tự túc, không tuân thủ các
hợp đồng, cam kết nên làm lỏng các doanh nghiệp thu mua chế biến nông sản. Bên
cạnh đó cơ chế chính sách ưu đãi, khuyến khích cho các doanh nghiệp trong liên
kết với nông dân để tiêu thụ sản phẩm cũng chưa đầy đủ nên chưa có nhiều doanh
nghiệp tham gia vào lĩnh vực này.
Sự bất cập đó
cần thiết phải chuyển đổi cơ cấu cây trồng. Đây là vấn đề không mới, bởi ngay
từ những năm 2001 Tỉnh uỷ đã đề ra chủ trương này và thực tế nhiều địa phương
đã có những mô hình hiệu quả. Tuy nhiên phong trào chuyển đổi chưa mạnh mẽ, sản
phẩm làm ra còn gặp nhiều khó khăn trong chế biến và tiêu thụ. Vì vậy việc phát
huy lợi thế của mỗi địa phương, chuyển đổi cơ cấu cây trồng để đa dạng hoá sản
phẩm, tăng giá trị sản lượng trên đơn vị diện tích canh tác, gắn sản xuất với
thị trường và doanh nghiệp là giải pháp cần thiết trong giai đoạn hiện nay.
Những tiền đề thuận lợi
Nhu cầu về
nguyên liệu cho chế biến thức ăn gia súc của nước ta rất lớn và tiếp tục gia
tăng trong thời gian tới, theo ước tính của Hiệp hội thức ăn chăn nuôi, hàng
năm nước ta phải nhập khẩu khoảng 1,5 - 1,6 triệu tấn ngô hạt, 600 nghìn tấn
hạt đậu tương. Nếu chúng ta tổ chức tốt sản xuất, phát triển mạnh mẽ cây ngô,
đậu tương gắn với việc chế biến, bảo quản sau thu hoạch thì những sản phẩm này
sẽ có thị trường tiêu thụ rộng lớn, ổn định, khắc phục việc nhập khẩu từ nước
ngoài. Mặt khác nhu cầu rau quả cho tiêu dùng của nhân dân ngày một tăng nếu
làm tốt công tác vệ sinh an toàn thực phẩm.
Về
đất đai, tuy là một tỉnh đồng bằng không có núi nhưng đất đai tỉnh ta cũng đa
dạng, với một số nhóm đất cơ bản, như:
Về giống mới, chúng ta đang có bộ
giống lúa, giống màu có năng suất cao, chất lượng tốt, chống chịu với sâu bệnh,
với những thành tựu về KH và CN như hiện nay chắc chắn sẽ có nhiều giống mới
đáp ứng được yêu cầu cho tiêu dùng và xuất khẩu cả về giống lúa và các cây màu.
Bên cạnh đó các giải pháp thâm canh
tiến bộ cùng đang được áp dụng và nhân ra diện rộng như kỹ thuật làm bầu dưa,
bầu ngô, bầu bí, gieo sạ, gieo thẳng, làm mạ khay, mạ nền cứng để cấy tay và
cấy máy... không những tiết kiệm công lao động, vừa góp phần đảm bảo thời vụ
nhất là thời vụ cho cây vụ đông ưa ấm. Đặc biệt với việc hoàn thiện qui trình
thâm canh lúa chét, chúng ta có thể hoàn toàn chủ động về thời vụ để bố trí một
số cây trồng dễ làm, dễ tiêu thụ cho hiệu quả kinh tế cao, như ngô, đậu tương
và một số giống khoai lang có chất lượng cao mà thị trường còn lớn.
Đó là những tiền đề hết sức cơ bản để
chúng ta có thể chuyển đổi cơ cấu cây trồng nhằm đa dạng hoá sản phẩm, nâng cao
thu nhập cho người dân.
Nội dung
của chuyển đổi:
- Chuyển đổi
sử dụng các quĩ đất hiện có để khai thác hết tiềm năng của từng loại đất, trên
cơ sở phát huy lợi thế so sánh của từng vùng, như:
+ Nhóm đất bãi ven các sông lớn (Sông Hồng,
sông Luộc, sông Trà lý và sông Thái Bình), với diện tích gần 4.000 ha, đây là
đất phù sa mới tầng canh tác dày thích hợp với các cây trồng như ngô, khoai
lang... nếu được qui hoạch, đầu tư thuỷ lợi, gắn sản xuất với thu mua tiêu thụ
sản phẩm thì sẽ hình thành các vùng sản xuất hàng hoá lớn, như ngô, khoai lang
+ Nhóm đất nhẹ nội đồng, có thành phần cơ
giới nhẹ, diện tích khoảng 27.000 ha, đây là các vùng chuyên canh cây màu,
thích hợp với các cây trồng như lạc, ớt, đậu tương, khoai lang, ngô, rau các
loại... với các công thức luân canh thích hợp với khả năng tiêu thụ của thị
trường.
+ Nhóm đất có nền thâm canh lúa, đây là
đất có nền ổn định, tầng canh tác khá dày thích hợp cho việc thâm canh cây lúa.
Căn cứ vào nhu cầu tiêu dùng trong tỉnh và đặt hàng của các doanh nghiệp mà bố
trí cơ cấu cho phù hợp, ngoài 2 vụ lúa cần kết hợp mở rộng diện tích vụ xuân hè
và vụ đông để gia tăng giá trị sản lượng trên đơn vị diện tích canh tác
+ Nhóm đất chua trũng nội đồng, cấy lúa
kém hiệu quả cần chuyển đổi sang nuôi trồng thuỷ sản để có hiệu quả kinh tế cao
hơn.
- Chuyển đổi
cơ cấu cây trồng
+ Chuyển đổi
cơ cấu giống lúa, đây là cây trồng chủ lực, liên quan đến đời sống của hàng vạn
hộ nông dân, nên chuyển đổi phải bảo đảm nhu cầu tiêu dùng lương thực cho người
và chăn nuôi trong tỉnh, số làm hàng hoá cần căn cứ vào nhu cầu của các doanh
nghiệp. Song cần tăng mạnh cơ cấu lúa chất lượng đặc biệt là các giống lúa
Nhật, lúa lai chất lượng. Xác định giống lúa chủ lực làm hàng hoá, để trên cơ
sở đó mở rộng thành vùng sản xuất tập trung, gắn với xây dựng thương hiệu, với
doanh nghiệp thu mua tiêu thụ sản phẩm.
+ Chuyển đổi
cơ cấu cây màu, theo hướng tăng diện tích các cây trồng như Ngô, đậu tương,
khoai tây, khoai lang, dưa bí, rau màu các loại gắn với việc hình thành các
vùng chuyên canh, có kho sấy, trạm thu mua liên hoàn.
+ Chuyển đổi
cơ cấu cây ăn quả theo hướng đa dụng, phát huy điều kiện tự nhiên, xã hội của
mỗi vùng gắn với việc phát triển các cây bản địa có ưu thế.
Một số công thức luân canh hiệu
quả
Công thức Lúa Nhật – Dưa hè –
Lúa mùa sớm – Cây vụ đông (khoai tây, rau) tại Song an - Vũ Thư cho giá trị sản lượng 250
triệuđồng/ha, so với trồng lúa 2 vụ, tăng gấp 3,5 lần.
Công thức Khoai
tây đông xuân – Dưa gang – Lúa mùa – bí xanh, tại điểm Thái Giang – Thái
Thuỵ cho giá trị sản lượng 246,8 triệu đồng, tăng gấp 3,45 lần
Công thức Lúa Xuân – Dưa hè –
Lúa mùa sớm – cây vụ đông (bí xanh) tại các xã Tân Tiến, Tây Đô, Đông Đô –
Hưng Hà, cho giá trị sản lượng 241 triệu đồng/ha, tăng gấp 3,37 lần so với
trồng lúa.
Công thức Lúa xuân – lúa chét
– cây vụ đông ưa ấm (ớt ) tại các Điểm An ấp, Quỳnh Hội, Qùynh Minh cho giá
trị sản lượng 280 triệu đồng/ha, gấp 4 lần so trồng 2 vụ lúa.
Một số giải pháp góp phần chuyển đổi cơ
cấu cây trồng
- Cần thay đổi tư duy, lấy hiệu
quả của sản xuất làm mục tiêu, sản xuất theo qui hoạch và yêu cầu của thị
trường, tiến tới người sản xuất phải biết sản phẩm làm ra tiêu thụ như thế nào,
ở đâu, ai đứng ra tiêu thụ, số lượng bao nhiêu, chất lượng thế nào, giá cả ra
sao? rồi mới tiến hành sản xuất (sản xuất theo chuỗi).
- Rà soát lại quĩ đất ở từng địa
phưong, qui hoạch thành từng vùng sản xuất hàng hoá, trên cơ sở lợi thế so sánh
của mỗi vùng, từng bước thay đổi công thức luân canh theo hướng giảm số lượng
sản phẩm hiệu quả thấp, khó tiêu thụ sang sản xuất những nông sản có hiệu quả
cao, thị trường yêu cầu.
-
Tổ chức liên kết trong sản xuất, liên kết giữa nông dân với nông dân thành vùng
hàng hoá, liên kết nông dân với doanh nghiệp để cung ứng vật tư, thu mua tiêu
thụ sản phẩm, liên kết giữa nông dân với các nhà khoa học để áp dụng các TBKT
mới cho hiệu quả kinh tế cao. Hình thành các tổ hợp tác cùng sản xuất, tiêu thụ
một loại nông sản.
- Cùng với việc chuyển đổi mạnh
mẽ cơ cấu cây trồng, tăng cường hỗ trợ các điểm sơ chế, chế biến, sấy khô sản
phẩm, gia công... để nâng cao chất lượng nông sản, tăng tỷ trọng hàng chế biến
bằng công nghệ mới.
- Đẩy mạnh nghiên cứu ứng dụng
các giống cây trồng mới có năng suất cao, chất lượng tốt chống chịu với sâu
bệnh để bổ sung kịp thời vào cơ cấu luân canh nhằm đạt hiệu quả kinh tế cao
nhất.
- Tăng cường công tác xúc tiến
thương mại, quảng bá và xây dựng thương hiệu cho sản phẩm, khuyến khích các
doanh nghiệp tham gia tiêu thụ nông sản phẩm bằng các cơ chế chính sách phù
hợp.
Sản xuất nông nghiệp tỉnh ta vẫn còn
chiếm tỷ trọng cao trong cơ cấu kinh tế, liên quan đến đời sống kinh tế của
hàng vạn hộ nông dân, chuyển đổi cơ cấu cây trồng mang lại hiệu quả kinh tế
cao, không chỉ có ý nghĩa làm gia tăng giá trị sản xuất ngành nông nghiệp mà
còn tăng thu nhập cho người nông dân, góp phần xây dựng nông thôn mới. Nó đòi
hỏi sự vào cuộc của cả hệ thống chính trị, cùng sự nỗ lực sáng tạo của hàng vạn
hộ nông dân.